Bạn đến đó chưa?
“Ngày nay, khi đi đến giếng kia, tôi có cầu rằng: Lạy Đức Giê-Hô-Va, Đức Chúa Trời của chủ Áp-Ra-Ham tôi! Xin đoái đến mà giúp công việc của tôi đi đây cho được thành!” (Sáng-Thế-Ký 24:42)
Tháng trước tôi và một người bạn lái xe từ Orlando đi đến vùng biển Sarasota, tiểu bang Florida, Hoa Kỳ. Vì không biết chính xác địa điểm mình sẽ đến, nên chúng tôi bấm đại trên hệ thống GPS (hệ thống định vị toàn cầu trên xe ở Hoa Kỳ) một địa chỉ ở vùng mình muốn đến rồi lái theo sự hướng dẫn của nó. Tôi trong cương vị như một tài xế phụ, thỉnh thoảng lại nhìn vào màn ảnh GPS để xem mình có đi đúng hướng không và để canh chừng coi còn bao lâu nữa sẽ tới.
Thấy vậy bạn tôi cười và bảo còn quá sớm để phải lo lắng vào lúc này. Anh ta nói: “Khi nào chúng ta nhìn thấy nước biển xanh thì khắc biết sắp đến nơi, có gì mà phải lo”. Quả đúng là một câu nói làm trấn an lòng tôi. Rõ ràng là chúng tôi chưa thể đến nơi được vì chưa thấy một dấu hiệu gì của biển xanh, nhưng ít ra chúng tôi có khái niệm về vùng mình đang sắp đến và nơi đó sẽ giống như thế nào.
Mỗi Cơ Đốc nhân trong thế giới này cũng đang trên một cuộc hành trình. Bạn có một nơi để đến. Bạn có một mơ ước để thực hiện. Bạn đang hướng về một nơi nào đó. Bạn không thể nào đến được với Chúa mà không có một mơ ước trong lòng; Chúa là người ban ước mơ. Dù bất cứ bạn là ai trước khi Chúa đến với bạn. Nếu bây giờ bạn có Chúa trong đời thì bạn sẽ có ước mơ. Tại sao? Bởi vì khi những lời dạy của Ngài đi vào lòng bạn thì bạn sẽ nhận ra ánh sáng, bạn có thể nhìn xa, thấy rõ. Bạn sẽ biết mình là ai và thuộc về ai, bạn có thể nhìn thấy những sự việc không thể thấy được bằng mắt thường và khi bạn thấy được thế giới vô hình đó thì bạn có khả năng làm những việc tưởng là không bao giờ làm được.
Đi trước bạn
Ngài sẽ ban xuống trong tư tưởng của bạn, ban cho lòng bạn một nơi chốn được gọi là “nơi đó”. Cái “nơi đó” của tôi thì khác “nơi đó” của bạn, nhưng chúng ta có một điểm chung trong “nơi đó” là động cơ làm chuyển động chúng ta, dồn ép chúng ta, giúp chúng ta luôn di động hướng thượng và tiến về phía trước. Chúa sẽ đong đưa một “nơi đó” trước mặt bạn để bạn nhận ra mình chưa đến chỗ ấy nhưng mình đang đi đúng hướng, đúng lộ trình. Làm như thế để cho biết là Ngài đang ở phía trước bạn.
Có đôi lúc Chúa mô tả ngắn gọn cho bạn biết về cái “nơi đó” của bạn giống như thế nào, nhưng bạn lại không đủ khả năng để diễn tả “nơi đó” của mình ở đâu. Bạn chỉ có thể biết là mình chưa đến đó bao giờ bởi vì nơi chốn bạn ở hiện nay hoàn toàn không giống cái “nơi đó” của bạn. Cái GPS tuyệt diệu của bạn đang nói cho bạn biết rằng bạn cần phải đi thêm bảy dặm đường nữa trên lộ trình này để đến cái “nơi đó” của bạn.
Bạn có bao giờ để ý rằng hầu hết những người được Chúa chửa lành bệnh, đã muốn ở lại với Ngài nhưng Ngài luôn bảo họ trở về nhà? Bạn có nhận ra rằng nơi chốn gay go nhất một người phải đi là quay trở về không? Điều này chứng tỏ là một khi bạn nhận được phép lạ, ơn huệ của Chúa, cũng như sự tha tội của Ngài; thì bạn không được phép ngừng lại ở đó mà bạn phải tiếp tục hướng lên. Bạn có một “nơi đó” mới để tiến đến, một nơi chốn lạ, cao hơn, đẹp hơn, và tuyệt vời hơn. Phép lạ mầu nhiệm vĩ đại nhất mà con người có được là một tâm hồn bình an.
Bạn có một định mệnh bất diệt, bạn có một chủ đích, bạn có một ước mơ, bạn có một “nơi đó” để hướng tới. Có thể bạn chưa được đặt chân đến “nơi đó”, nhưng với ơn huệ của Chúa tôi có thể báo cho bạn biết là bạn sắp đến nơi rồi. Chúa đã trang bị bạn đầy đủ cho chuyến du hành này.
By Irving Santiago
Ngọc-Anh phỏng dịch