Hãy cứ cầu nguyện
“Vì chúng ta đánh trận, chẳng phải cùng thịt và huyết, bèn là cùng chủ quyền, cùng thế lực, cùng vua chúa của thế gian mờ tối nầy, cùng các thần dữ ở các miền trên trời vậy” (Ê-Phê-Sô 6:12).
“Ông đang cầm cái hộp đựng loại âm nhạc gì vậy?” Một ông lão vừa mới gia nhập vào viện dưỡng lão này hỏi tôi.
“À! Chỉ là những cái CD nhạc thánh ca để tôi có thể chơi trong buổi lễ thờ phượng Chúa mỗi tuần”. Tôi trả lời. Thì ra có lẽ nhân viên ở đây đã quên nói cho ông ta biết về lịch trình lễ hàng tuần ở nhà thờ này.
“Cuốn Kinh Thánh King James là một cuốn sách tệ nhất trong tất cả những sách Kinh Thánh đã xuất bản!” Ông ta cất cao giọng trong lúc mắt nhìn về phía cái túi xách đựng Kinh Thánh của tôi. Rồi ông ta kể cho tôi nghe về giáo hội Do Thái của ông và về giòng dõi gia đình ông từ thuở trước khi người Do Thái lập quốc.
Tôi bèn cho ông biết: “Tôi có một cuốn Kinh Thánh gốc từ chữ Hê-Bơ-Rơ được chuyển dịch sang Anh ngữ nằm trong túi xách này. Nếu ông muốn xem thì tôi sẵn lòng cho mượn. Nó bao gồm cả phần Tân Ước nữa”
Ông ta làm lơ lời đề nghị của tôi và tiếp tục nói về những trở ngại của ông và việc gì đã đưa đẩy ông vào đây ngồi trên chiếc xe lăn này.
Tôi ngồi yên nghe ông trút bỏ tâm sự suốt hơn 2 tiếng đồng hồ, âm thầm cầu nguyện và tôi chỉ ngắt lời ông khi muốn hỏi thêm về những sự việc chưa rõ ràng, để tôi có thể hiểu rõ hơn vấn đề mà thôi; còn hầu như tôi luôn gật gù để ông biết là tôi đang chăm chú lắng tai nghe. Ông có vẻ như sống bằng nội tâm và giữ mình trong một thế giới thầm kín.
Khi câu chuyện ông kể nguội dần, tôi dùng tay ra dấu cho biết đã đến giờ chia tay, ông có vẻ buồn và nói như van xin: “Làm ơn … cầu nguyện cho tôi nhé”.
Xin cầu nguyện cho tôi
“Vâng, tôi sẽ cầu nguyện cho ông” Tôi trả lời và tự hỏi không biết tại sao ông lại yêu cầu tôi, một người Cơ Đốc giáo cầu nguyện cho ông.
Khi bước vào trong xe, tôi ngồi âm thầm hỏi Chúa về việc này.
Câu trả lời chợt rót nhẹ nhàng vào tai tôi: “Ta mong muốn tấm lòng của hắn”
Thế là sự cầu nguyện được thực hiện những ngày kế tiếp và tôi được sự trợ giúp của một số bạn trong nhóm cầu nguyện của tôi, tôi tự hỏi những nguồn hi vọng và niềm khích lệ nào mà tôi có thể giúp đỡ người bạn mới này. Và chuyện xảy đến là tôi có ngay một cuốn sách cho ông ta: Cuốn Kinh Thánh Do Thái Giáo trong túi xách của tôi.
Tôi đã gạch dưới những đoạn tôi thích, chẳng hạn như Thi-Thiên 139. Tôi cũng tô màu nhiều đoạn cả hai sách Cựu Ước lẫn Tân Ước, tôi nghĩ làm như vậy sẽ khuyến khích và dễ dàng cho người đọc hơn.
Và lần này tôi tìm đến ông. Ông rất cảm động khi thấy có người đến thăm. Tuần qua ông đã không được khỏe. Trước khi chia tay, tôi tặng ông cuốn Kinh Thánh đó. “Sách này tôi tặng ông, ông cứ giữ lấy đọc nhé”
Khi ông đưa đôi bàn tay nhăn nheo đỡ lấy cuốn sách, ông thình lình quay mặt đi chỗ khác để dấu đi những giọt lệ chảy dài trên má. Tôi biết ông xúc động. Trong khoảng khắc đó tôi cảm nhận được tình yêu của Chúa chan hòa trên người ông.
“Cũng một lẽ ấy, Đức Thánh Linh giúp cho sự yếu đuối chúng ta. Vì chúng ta chẳng biết sự mình phải xin đặng cầu nguyện cho xứng đáng; nhưng chính Đức Thánh Linh lấy sự thở than không thể nói ra được mà cầu khẩn thay cho chúng ta. Đấng dò xét lòng người hiểu biết ý tưởng của Thánh Linh là thể nào, vì ấy là theo ý Đức Chúa Trời mà Ngài cầu thế cho các thánh đồ vậy.” (Rô-Ma 8:26-27).
By Lois Pecce
Ngọc-Anh phỏng dịch