Mừng ngày Sa-Bát
Khi tôi đọc Kinh Thánh từ Sáng thế Ký cho đến Khải Huyền, tôi khám phá ra ngày Sa-bát của Chúa luôn luôn được nhắc nhở đến và thánh lễ được cử hành trong ngày ấy từ ngàn xưa cho tới bây giờ. Như là một món quà dành riêng cho loài người, Ngày Sa-bát đã được Chúa ban cho từ thuở vũ trụ vừa được sáng tạo. Sa-bát đã được tôn trọng từ thời Cựu Ước cho đến Tân Ước, và được đề cập đến như là một ngày cần được tôn trọng ngay cả trong một hành tinh vừa mới hình thành. Tại sao vậy? Việc hành lễ Sa-bát tượng trưng cho sự tôn kính Chúa vì Ngài là Đấng Tạo Dựng và Đấng Cứu Thế, nên chắc chắn ngày đó phải đáng được cử hành qua suốt mọi thời đại.
Việc cử hành thánh lễ Sa-bát trong suốt giai đoạn của đời sống chúng ta trên trái đất này cũng là một niềm vui mừng cho chúng ta. Tôi nghĩ đến những truyền thống của gia đình tôi trong suốt thời kỳ niên thiếu của chính mình đã biến ngày Sa-bát là một ngày đặc biệt trong tuần. Nhà tôi có một cái thùng cạc-tông mà chúng tôi gọi là “Thùng Sa-bát”, nó chứa đầy những vật dụng thủ công khác nhau cùng các sách báo và băng nhạc ... mà mẹ tôi chỉ đem ra vào ngày Sa-bát. Nhiều lần tôi đã phá lên cười khi nghĩ về sự chiêu đãi đặc biệt với những món ăn đông lạnh được bán sẵn mà đôi lúc chúng tôi được thưởng thức trong ngày Sa-bát. Giờ thì mẹ tôi là một người nội trợ đảm đang, bà nấu ăn rất ngon, nhưng vì lý do nào đó khiến chúng tôi luôn nghĩ những món ăn đông lạnh bán sẵn là một sự sang cả. Vì thế khi đến thời điểm lò nướng ở nhà tự động bật nóng lên, xuất hiện trong đầu tôi; để sau giờ thờ phượng là chúng tôi có thể về nhà ngửi thấy mùi đồ ăn toát ra thơm phức sẵn sàng cho bữa ăn của chúng tôi.
Khi lớn lên, tôi rất vui thích khi được cùng gia đình tham gia trò chơi thi đố Kiến Thức Kinh Thánh trong ngày Sa-bát. Âm nhạc cũng đóng một vai trò khá quan trọng trong ngày đặc biệt này.
Thú vui gia đình
Khi tôi lập gia đình với Mark và có con cái rồi, chúng tôi truyền lại tình yêu của chính mình trong ngày Sa-bát cho chúng và thêm thắt vào một số trò vui cho gia đình chúng tôi. Chẳng hạn như, mấy đứa nhỏ sẽ phải chọn lựa ra những bao ngủ nào cùng một màu sắc và thể loại. Vì mấy đứa con tôi chưa đủ tuồi để đi cắm trại ngoài trời, nên chúng nó sẽ đem những bao ngủ vào phòng bố mẹ và trải xuống sàn nhà ngủ cạnh giường chúng tôi mỗi đêm Thứ Sáu trước ngày Sa-bát.
Giờ đây thì mấy đứa trẻ đã lớn rồi, chúng tôi đang ở trong một giai đoạn khác của cuộc đời với những truyền thống mới. Nhưng có một điều không bao giờ thay đổi là tình yêu của chúng tôi và ngày lễ Sa-bát. Không còn cảnh những bao ngủ đem vào phòng chúng tôi nữa nhưng vẫn cùng sự hiện hữu đặc biệt của Chúa vào thời điểm này mỗi tuần, tôi lúc này vui hưởng ngồi rung đùi thoải mái trên cái ghế bành đọc Kinh Thánh hay những sách báo tôi ưa thích. Hoặc là thưởng thức thú ngồi phía sau xe mô-tô để chồng tôi chở đi ngắm phong cảnh thiên nhiên. Một buổi đi dạo nhàn hạ cũng giúp ta quên đi được vài giờ làm việc của tuần lễ cũ và dĩ nhiên quên đi cả những việc đang chờ đợi ta trong tuần lễ tới.
Tôi nghĩ đến ngày khi chúng tôi già hơn, có lẽ mình sẽ tìm thấy nhiều thú vui khác trong ngày mừng Sa-bát. Có thể chúng tôi sẽ ôm những đứa cháu nội/ngoại trong vòng tay và đọc cho chúng nghe những chuyện kể về Chúa Giê-Su, rồi dạy chúng hát những bài ca tôn vinh Chúa, Đấng Sáng Tạo của chúng. Có thể tuổi già sẽ làm cho chúng tôi dễ ngủ gà ngủ gật luôn trong thời gian thờ phượng. Dù bất cứ chuyện gì đến theo năm tháng, cũng vẫn sẽ tiếp tục mang tình yêu trong ngày Sa-bát hàng tuần mà Chúa đã ban cho chúng ta từ thưở ban đầu, và từ Cha mẹ chúng ta, rồi tiếp theo sự chia sẻ của ta cho đàn con cháu sau này.
Như là lời ca vang lên “Hoan nghênh, hoan nghênh, hoan nghênh muôn đời ngày Sa-bát tràn đầy ơn phước...” vậy thì hãy để trái tim ta rung động hòa mình với niềm vui đặc biệt cùng mọi người trong ngày Sa-bát.
“Đoạn, Ngài lại phán: Vì loài người mà lập ngày Sa-bát, chớ chẳng phải vì ngày Sa-bát mà dựng nên loài người” (Mác 2:27)
By Gwen Scott Simmons
Ngọc-Anh phỏng dịch