Quyền lực của Ngôi Lời
Mỗi lần đám bạn của tôi tụ tập lai, chúng tôi thường thảo luận về những chủ đề kinh tế và khó khăn tài chánh. Ngay từ vài phút đầu tiên là chúng tôi đã than phiền và bắt đầu đổ tội cho những rắc rối này vào đủ mọi thứ chuyện. Cuộc đối thoại dần dần trở nên gay gắt và rơi vào vòng bế tắc. Tinh thần tôi xuống dốc hẳn và tôi cảm thấy thất vọng trước một tương lai bấp bênh với những chuyện nằm ngoài tầm tay kiểm soát của mình.
Đột nhiên tôi cảm thấy Chúa đưa lời của Ngài vào đầu tôi. Tôi tự nhủ (sau đó tôi có chia xẻ với bọn họ): “Đợi một chút, mình phải đi ngược lại từ lúc ban đầu”. Thế là đầu óc tôi quay trở lại từ điểm khởi đầu, trong sách Sáng-Thế-Ký và Giăng: “Ban đầu có Ngôi-Lời, Ngôi-Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi-Lời là Đức Chúa Trời” (Giăng 1:1). Kinh Thánh đã nói tất cả mọi sự, mọi vật hữu hình của con người đều được làm ra bởi sự mơ hồ không ai hiểu thấu được, từ những lời không bao giờ hủ hóa của Thiên Chúa.
Quyền lực của Ngôi-Lời đã tác động đến sự hư không. Ngài phán hãy có vài thứ, thế là các nguyên tử kết hợp với các phân tử để tạo thành vật chất dưới sự hướng dẫn của Đấng Sáng Tạo. Rồi thình lình cây cỏ, đất đai, mặt trời, sỏi đá, trăng sao … tiếp nối nhau hiện hữu theo thanh âm của Ngôi-Lời – thuở ban đầu hoàn toàn không có gì khác hơn là Ngôi-Lời. Không có búa, không có đinh, không có dao, không có cưa… Đức Chúa Trời chỉ dùng lời nói của Ngài mà thôi và mọi sự trên thế gian trở nên hiện hữu theo lời Ngài phán.
Sóng biển trở nên tĩnh lặng
Khi những môn đồ đánh thức Chúa Giê-Su dậy trong một đêm gió to và sóng dữ đang làm con thuyền nghiêng ngửa. Lời phán của Chúa đầy quyền uy: “Ngài bèn thức dậy, quở gió và phán cùng biển rằng: Hãy êm đi, lặng đi! Gió liền dứt và biển đều yên lăng như tờ” (Mác 4:39). Gió lớn cũng như sóng biển đã nhận ra được âm thanh của Đấng tạo dựng ra chúng nên từ từ lắng dịu xuống.
Khi Chúa muốn thay đổi việc gì thì Ngài chỉ cần dùng lời nói. Đó là lý do tại sao họ lăn hòn đá ra khỏi ngôi mộ của La-Xa-Rơ. Chúa Giê-Su đã không cần phải đi vào ngôi mộ hà hơi vào mồm để làm La-Xa-Rơ tỉnh lại. Ngài chỉ phán những lời như: “Khi Ngài nói xong, bèn kêu lên một tiếng lớn rằng: Hỡi La-Xa-Rơ, hãy ra!” (Giăng 11:43) thế là La-Xa-Rơ đứng dậy bước ra! Ngài gọi tên ông ta, Ngài chỉ cần nói “Hãy bước ra” là nó sẽ kích động sự hồi tỉnh của những người đã chết trong thế gian. Đó là quyền lực lời phán của Chúa. Đối với Vua David thì:“Lời Chúa là ngọn đèn cho chơn tôi. Là ánh sáng cho đường lối tôi” (Thi-Thiên 119:105). Còn Paul thì nhận ra thanh gươm của Đức Thánh Linh chính là lời Chúa trong: “Cũng hãy lấy sự cứu chuộc làm mão trụ, và cầm gươm của Đức Thánh Linh, là lời Đức Chúa Trời” (Ê-Phê-Sô 6:17)
Kinh Thánh nói rằng để có được sự sống trên thế gian, tất cả mọi vật đều phải bắt nguồn từ lời phán ở miệng của Đức Chúa Trời. Chúa Giê-Su cũng cho biết Ngôi Lời đáng giá hơn cả bánh trái nuôi sống nhân loại. Khi Đức Thánh Linh sẵn sàng chiến đấu và bảo vệ chúng ta, nó cũng xuất phát từ lời của Đức Chúa Trời.
Trong thời đại khốn khó mà chúng ta đang sống hiện tại, tôi thân mời các bạn một lần nữa nên tín nhiệm lời Chúa. Ngài vẫn tiếp tục phán như là Ngài đã làm trong quá khứ. Những lời phán của Ngài từ hàng ngàn năm trước vẫn còn giữ vững mặt trời trong vị trí của nó, và cho đến chừng nào mà mặt trời chưa biến dạng thì chúng ta cũng không thể mất đi, vì cùng một lý do đã giữ vững mặt trời thì cũng giữ vững chúng ta vậy.
By Irving Santiago
Ngọc-Anh phỏng dịch