Thời giờ
Đồng hồ hiện diện khắp nơi quanh ta trong cuộc sống. Tiếng tích-tắc đều đặn của nó muốn bày tỏ giờ giấc rất chuẩn mực. Chúng ta lên kế hoạch làm việc cho cả ngày cũng dựa theo cái đồng hồ. Ta thức dạy khi nghe tiếng chuông báo thức, sửa soạn đến sở làm, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn giờ ở đồng hồ trong xe, và chạy vội lên lầu tìm cái đồng hồ đeo tay, hi vọng mình không bị trễ cuộc họp trong sở. Nhưng thời giờ là cái gì vậy? Nó đến từ đâu? Rồi nó sẽ đi đâu?
Hồi tôi còn nhỏ, giờ giấc giống như là một thực thể mà mục đích là để chống lại tôi. “Mẹ ơi! Bao lâu nữa thì con mới được đi ra hồ bơi?”; “Tại sao tới nhà ông bà nội mà ngồi trong xe lâu quá vậy?”; “Con phải đợi cho đến khi tất cả mọi người ăn xong thì mới được mở quà sao?” Có lẽ đối với bất kỳ đứa trẻ nào thì thời giờ cũng giống như kẻ thù vậy. Bạn luôn muốn mọi việc nhanh chóng và muốn mau thành người lớn.
Tôi còn nhớ hồi nhỏ có lần nhìn chằm chằm vào cái mặt đồng hồ hình tròn đang treo trên tường gần lò sưởi, chờ đợi cái kim di chuyển mà nóng cả ruột, từng tiếng tích-tắc đều đều, chậm chạp như ngôn ngữ riêng của nó đang chế riễu tôi. “Ha, ha, ha, bạn phải chờ đợi thôi” Dường như cái đồng hồ đang nói với tôi như thế. Tôi chỉ muốn mở ngay cái mặt kiếng nó ra và vặn cái kim đi trước một tiếng đồng hồ để cho thời gian qua nhanh mà thôi.
Chậm và Đều đặn
Nhưng thời giờ không bao giờ sửa đổi được, không cần biết ta cố làm cho nó chạy nhanh lên hay chậm đi, cái kim vẫn từ từ chuyển động chậm và đều đặn. Cuối cùng thì cái khoảnh khắc mà bạn mong chờ qúa lâu cũng đến và bạn cũng được sống trong cái khoảnh khắc đó một cách sung sướng cho đến khi chợt nhận ra cái khoảng khắc ấy đến rồi chuẩn bị đi, và lúc này bạn ao ước thời gian hãy chậm lại, hoặc là nếu được thì hãy ngừng trôi, và mong sự hoan lạc của giây phút hạnh phúc này kéo dài lâu hơn.
Thời gian được định nghĩa bởi một chuỗi những khoảnh khắc trong cuộc đời. Cái chết của một người thân, một em bé vừa chào đời, lễ ăn mừng tốt nghiệp, những giây phút êm ả bên lửa trại… Giống như một giòng sông đang chảy, chúng ta sanh ra ở đầu nguồn rồi khởi từ điểm đó, ta trôi lềnh bềnh theo cùng với hạnh phúc và đau buồn.
Thường con người ao ước Chúa sẽ hiện diện ngay thời điểm đó! Thế giới đang trong hướng đi tệ hại và ta sẵn sàng rời khỏi! Nhưng cũng giống như một đứa trẻ đang chằm chằm nhìn vào cái mặt đồng hồ, Chúa nói ta hãy kiên nhẫn vì Ngài sẽ xuất hiện khi kỳ sẽ đến.
Giòng sông thời gian có thể không bao giờ đảo ngược được, chỉ cần chộp lấy. Và chỉ chính bạn mới có thể chọn thời điểm nào chộp lấy những khoảnh khắc này mà thôi!
“Hỡi anh em, vậy hãy nhịn nhục cho tới kỳ Chúa đến. Hãy xem kẻ làm ruộng: họ bền lòng chờ đợi sản vật quí báu dưới đất cho đến chừng nào đã được mưa đầu mùa và cuối mùa. Anh em cũng vậy, hãy nhịn nhục và bền lòng; vì kỳ Chúa đến gần rồi.”(Gia-Cơ 5:7-8).
By Benjamin DuBose
Ngọc-Anh phỏng dịch