An nghỉ
Vào thập niên 1980, có một bản tin nói về những khoa học gia trong lúc dò tìm dầu ở Siberia, khi họ khoan sâu gần 9 dặm xuống lòng đất thì mũi khoan chạm đến một vùng có sức nóng tới hơn 2,000 độ F. Chuyện kể lại là những khoa học gia này đã thả một cái mi-crô xuống sâu dưới đó, họ nghe thấy có tiếng người rên rỉ, than khóc phát ra từ địa ngục dưới sâu đó!
Tuy nhiên, rất nhiều người đã đặt nghi vấn về câu chuyện mơ hồ đáng hoài nghi trên. Họ lập luận là những khoa học gia tìm ở đâu để có được một sợi dây cắm điện dài tới hơn 9 dặm? Rồi làm thế nào mà một cái mi-crô có thể chịu đựng được sức nóng kinh hồn như vậy?
Một thời gian ngắn sau đó, bản tin trên được xem như là một chuyện hoang đường mục đích để đánh lừa dư luận mà thôi.
Đến khoảng thời gian từ 1920 – 1944, có một nhà truyền giáo nổi tiếng mà cơ sở hội thánh của bà đặt ở miền Nam California. Mỗi tuần bà Aimee Semple McPherson thuyết giảng trước cử tọa hàng chục ngàn người ở Angelus Temple vùng Echo Park, thành phố Los Angeles. Năm 1924, “Chị Aimee”, tên như nhiều người đã gọi, bà đã đi tiên phong trong việc rao giảng lời Chúa qua hệ thống truyền thanh khắp vùng.
Cái phôn trong quan tài!
Tuy nhiên cuộc đời và sự nghiệp truyền giảng của bà, đã không tránh khỏi một sự tranh cãi, kể cả đến cái chết non yểu của bà vào tuổi 54 sau tai nạn xử dụng thuốc an thần quá liều. Nhà truyền giáo Aimee đã được mai táng cùng với một cái tê-lê phôn trong quan tài của bà!
Như một ký giả đã viết ngắn gọn “Suốt hơn 60 năm liền, chưa một người thân hay bạn bè nào nhận được một cú phôn của bà cả, ngay cả việc gọi phôn mà người nhận bằng lòng trả cước phí!”
Việc tin rằng một người thân yêu sau khi qua đời lại vẫn có thể giao tiếp được với người còn sống trên dương thế đã được lưu truyền cả ngàn năm. Nhưng điều đó có đáng tin không? Có thực là người chết vẫn còn có thể liên lạc được với người sống bằng thư từ qua đường bưu chính, phôn di động, chim bồ câu đưa tin, thư tốc hành hay qua ông đồng bà cốt … không?
Câu trả lời dựa vào Kinh Thánh là KHÔNG! Ngược lại, Kinh Thánh có nói đến sự chết trong hơn 50 đoạn văn. Trong Thi-Thiên 6:5, David nói một kẻ chết không còn khả năng nhớ hay tôn vinh ai “Vì trong sự chết chẳng còn nhớ đến Chúa nữa; Nơi âm phủ ai sẽ cảm tạ Chúa?” Trong Thi-Thiên đoạn 115:17 cũng lặp lại người chết sẽ đi về cõi nín lặng và không còn biết tôn vinh Chúa: “Kẻ chết hoặc kẻ xuống cõi nín lặng chẳng ngợi khen Đức Giê-hô-va.” Và sau đó Sô-Lô-Môn cũng tiết lộ “Kẻ chết chẳng còn biết gì nữa…” Nói khác đi, người chết hoàn toàn không còn biết việc gì đang xảy ra quanh họ nữa.
Không giống như người sống, kẻ nằm xuống sẽ yên nghỉ một giấc ngủ an bình trong ngôi mộ của họ và không còn vướng bận những âu lo cho đến ngày Chúa tái lâm.
By Kathy A Lewis
Ngọc-Anh phỏng dịch