Bên kia hàng rào
Con chó của tôi tên là Chaucer, nó có cái tật xấu là hay đào bới những cái lỗ dưới hàng rào rồi chun qua, tò mò thăm viếng cái mảnh vườn phía sau nhà hàng xóm của chúng tôi. Nó cảm thấy thích thú mỗi khi trốn qua, để được nhìn thấy một nơi mới trông khác lạ hơn ở nhà. Mỗi khi tôi bắt gặp nó đang say sưa bới đất, tôi thường cột Chaucer lại rồi lấp những cái lỗ đó đi - Nhưng rồi chứng nào tật nấy, sau đó nó lại tìm cách đào những cái hố mới.
Một ngày nọ, tôi gọi Chaucer vào trong nhà mãi mà không thấy nó đâu. Tôi mới nhận ra là nó đã biến mất khỏi khu vườn sau nhà. Vì biết quá rõ tính nết của nó thường hay đào lỗ trốn sang nhà hàng xóm, thế là tôi kiễng chân nhìn qua. Á là la, tôi bắt gặp quả tang anh chàng đang nằm bên đó. Nhưng kìa, nó không còn chạy loanh quanh để khám phá vùng cứ địa mới như mọi khi; mà nó lại đang nằm bẹp xuống, nghiêng hẳn một bên, trông nó thật thảm thương khi cố tìm cách luồn người qua cái lỗ nhỏ để trở về lại nhà. Thế là tôi đành phải giúp đào thêm chung quanh cho cái lỗ rộng hơn để thân hình nó có thể lọt qua. Và kể từ sau ngày ấy, tôi thấy con chó thân thương Chaucer của tôi ngưng hẳn không dám đào thêm lỗ mới nào nữa.
Chuyện này đã gợi cho tôi nghĩ về thân phận con người. Với bản tính hiếu kỳ, con người thường hay thắc mắc về những gì ở phía sau của bức màn phía bên kia thế giới. Không biết đời sống ở đó có tốt đẹp hơn đời sống hiện hữu của chúng ta? Hoặc là phía bên đó có thêm nhiều điều vui thú hơn chăng?
Xin kéo chúng tôi trở về
Chuyện của Chaucer cũng khiến tôi suy tư về cái khuynh hướng thích lang thang tìm hiểu những điều mới lạ của con người, mà quên đi Thượng đế là đấng tạo dựng nên chúng ta. Nhưng bạn biết gì không? Thiên Chúa vẫn một lòng chờ đón chúng ta. Ngài sẵn sàng cứu giúp chúng ta trở lại nhà, giúp chúng ta vượt qua cái “lỗ” mà chúng ta đang bị kẹt trong đó và đang kêu la cầu cứu. Ngài hết sức kiên nhẫn vì chúng ta và đã cứu giúp chúng ta hết lần này đến lần khác.
Tương tự như con chó Chaucer của tôi, chúng ta học được những bài học trong cuộc sống rất chậm chạp và sau khi chúng ta đã mệt mỏi đi tìm một cái gì mới lạ tốt đẹp hơn mà chẳng thấy. Rốt cuộc chúng ta cũng phải tìm về con đường với Chúa vì chỉ có Chúa mới có thể ban cho chúng ta một cuộc sống đời đời an bình, hạnh phúc.
“ Vì một ngày trong hành lang Chúa đáng hơn một ngàn ngày khác. Thà tôi làm kẻ giữ cửa trong nhà Đức Chúa Trời tôi, hơn là ở trong trại của kẻ dữ.” (Thi-Thiên 84:10)
By Erika Gladden
Ngọc-Anh phỏng dịch