Chúng tôi tha thứ cho họ
Bác sĩ Kojo A. Carew đang cố gắng thanh toán cho xong nốt những giấy tờ tại bàn làm việc của ông ở bệnh viện. Đã trễ giờ rồi, ông muốn vội về nhà với vợ con vì họ đang mong chờ ông. Nhưng những tiếng nói huyên thuyên, ồn ào từ khu bệnh nhân dưới lầu khiến ông bị sao lãng, không tập trung làm việc được. Cuối cùng, ông phải chạy xuống lầu để bảo họ yên lặng.
Vừa khi ông đến ngưỡng cửa khu dành riêng cho những bệnh nhân cụt chân, cụt tay. Những khuôn mặt băn khoăn, tha thiết quay về phía ông “Ô, Bác Sĩ Carew, chúng tôi đang cần sự giúp đỡ của ông. Họ đang xét xử những kẻ bị bắt. Họ kết tội bọn chúng là bội phản. Bọn chúng sẽ bị kết tội và sẽ bị hành quyết”. Những giọng nói hỗn loạn, ầm ĩ cả lên “Chúng tôi cần ông nói với tòa án rằng chúng tôi không bao giờ muốn bất kỳ ai đó phải chết vì chúng tôi. Chết chóc như vậy đã quá đủ rồi. Làm ơn nói với họ rằng chúng tôi đã tha thứ cho họ.”
Bác Sĩ Carew nhìn chung quanh khu bệnh nhân đông đúc, nghẹt cứng người. Hầu như ai cũng đã mất đi một hoặc nhiều phần của thân thể họ trong cuộc tấn công của phe Mặt trận Liên Minh Cách Mạng ở Freetown, Sierra Leone. (Hơn 6,000 người chết và 1,500 người bị thương). Chính những người này đã phải chứng kiến cảnh tàn sát, hiếp dâm, hành hung thân nhân hoặc những người yêu quí của họ. Họ đã mất hết nhà cửa, phương kế sinh nhai, mất tất cả mọi thứ ngoại trừ mạng sống của họ, vì những kẻ khủng bố.
“Quí vị muốn tôi nói là quí vị đã tha tội cho họ?”
“Vâng, Xin ông làm ơn nói dùm với các vị có thẩm quyền rằng chúng tôi không muốn ai chết thêm nữa”
Suy tư
“Tôi sẽ nói giúp quí vị” Bác Sĩ Carew hứa, “bây giờ các bạn nên giữ trật tư và yên lặng để tôi có thể làm cho xong việc của tôi” Nói xong, ông chậm rãi quay trở về phòng làm việc và thừ người ra suy tư về những gì ông vừa nghe và chứng kiến.
“Vào khoảnh khắc đó tôi chợt nghĩ tôi đã thuộc về Cơ Đốc giáo”, bác sĩ Carew đã nói với chúng tôi như thể ông ấy cũng dính dáng đến những sự việc trên, trong lúc gặp gỡ với một nhóm người ủng hộ ông ta ở Dayton, tiểu bang Ohio. “Để tôi nói cho các bạn nghe, tôi có cảm tưởng là tôi đang làm nhiệm vụ của một Cơ Đốc nhân đi rao giảng lời Chúa và phân phối những băng video về Cơ Đốc giáo để cho qua thời giờ”. Ông ấy vừa chớp đôi mắt đen vừa nói: “Chúng ta không bao giờ được phép phán xét bất kỳ người nào chỉ vì họ là những kẻ nghèo đói hay thất học. Cá nhân tôi cũng chỉ là những giòng chữ nhỏ li ti và họ lại là những người thầy của tôi vào đêm hôm đó!”
Quay qua phía tôi ông ta nói thêm “Và nhớ là đừng bao giờ nghĩ rằng bạn không thể nào làm thay đổi được cục diện trong cuộc sống. Chúa đã ban cho mọi người cái quyền có thể làm được sự khác biệt. Vậy đừng bao giờ cho rằng những lời bạn đề xuất thì luôn bé nhỏ và không đáng quan tâm”
“Chớ lấy ác trả ác cho ai; phải chăm tìm điều thiện trước mặt mọi người. Nếu có thể được, thì hãy hết sức mình mà hòa thuận với mọi người. Hỡi kẻ rất yêu dấu của tôi ơi, chính mình chớ trả thù ai, nhưng hãy nhường cho cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời; vì có chép lời Chúa phán rằng: Sự trả thù thuộc về ta, ta sẽ báo ứng. Vậy nếu kẻ thù mình có đói, hãy cho ăn; có khát, hãy cho uống, vì làm như vậy, khác nào mình lấy những than lửa đỏ mà chất trên đầu người. Đừng để điều ác thắng mình, nhưng hãy lấy điều thiện thắng điều ác” (Rô-Ma 12:17-21)
Lois Pecce
Ngọc Anh phỏng dịch