Cuốn Kinh Thánh đầu tiên của tôi
Ngày nay họ không xuất bản thêm những cuốn Kinh Thánh giống như cuốn đầu tiên của tôi nữa. Tôi đã có nó như là món quà sinh nhật năm thứ mười của tôi – cái năm mà cả gia đình tôi trở thành Cơ Đốc nhân. Bìa bên ngoài màu trắng với dây kéo bằng vàng. Có một cây thánh giá nhỏ treo toòng teng ở đầu dây kéo – tôi thường hay ngắm nhìn, vuốt ve cây thánh giá bé nhỏ này – Và suy tư về tác động của cái biểu tượng đó.
Cái hay nhất mà tôi thích về cuốn Kinh Thánh của tôi là những chuyện bằng tranh minh họa đầy màu sắc rực rỡ. Đối với một Cơ Đốc nhân mới như tôi, điều này khiến việc đọc Kinh Thánh trở nên sống động hơn. Chẳng hạn có một bức tranh nói về vua David đang đánh bại Goliath. Tranh khác là những khung vòm cầu vồng tuyệt đẹp phía trên con thuyền của Noah. Rồi có một bức tranh của Chúa Hài Đồng nằm trong máng cỏ và một vài trang sau là Ngài đang chữa bệnh cho một cậu bé bị ốm.
Tôi đã gạch đít rất nhiều câu gốc trong cuốn Kinh Thánh của tôi. Hôm nay khi nhìn lại những trang đó, tôi đã tự hỏi tại sao mình lại gạch đít những câu này. Tôi biết tại sao tôi đã gạch dưới 10 điều răn của Đức Chúa Trời. Vì tôi muốn vâng phục Chúa là Người tôi yêu mến – Hình ảnh Ngài đã thay đổi cả gia đình tôi. Nhưng tại sao tôi lại không gạch dưới Thi-Thiên 116:1 : “Tôi yêu mến Đức Giê-Hô-Va, vì Ngài nghe tiếng tôi, và lời nài xin của tôi.” Có phải là tôi đã trải qua một thời kỳ khó khăn rồi bỗng tìm được sự vững tâm trong đoạn Kinh Thánh đó vì Chúa nghe được lời cầu xin của tôi không? Và tại sao tôi lại gạch dưới những lời đối thoại của Chúa Giê-Su với người đàn bà Sa Ma Ri bên giếng nước của Giăng 4 ? Nó muốn nói gì với một thiếu nữ trẻ như tôi về việc Chúa đã đối xử tử tế và kính trọng người đàn bà này?
Tôi tự hỏi
Tôi nghĩ mình phải thật là thích sách Thi-Thiên 119 vì tôi đã gạch dưới nguyên cả một chương. Trong chương này, có một câu nổi tiếng được hầu hết mọi người biết đến: “Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi, là ánh sáng cho đường lối tôi”. Bây giờ mỗi lần đọc đến câu đó tôi phải dừng lại. Và tôi suy nghĩ. Và tôi tự hỏi.
Khi nào sự việc này ngừng lại? Khi nào thì Kinh Thánh không còn là ngọn đèn và ánh sáng cho chúng ta? Khi nào thì chúng ta có thể bắt đầu gánh vác mọi việc bằng chính đôi bàn tay của mình và nhận sự hướng dẫn từ một ai đó không phải là Thiên Chúa cùng những lời dạy của Ngài?
Tôi nghĩ là nhiều người trong chúng ta đang trở nên lơ là với Kinh Thánh. Bạn có bao nhiêu cuốn Kinh Thánh ở nhà? Tôi thực không biết gia đình tôi có tổng cộng bao nhiêu cuốn nữa? Nhưng tôi biết chắc một điều là cuốn Kinh Thánh bìa màu trắng này qúy giá như thế nào đối với tôi, vì nó là của tôi – và chỉ một mình nó mà thôi.
Kinh Thánh ngày nay vẫn còn giá trị với những gì chứa đựng trong đó: Lời Chúa. Những lời chỉ dạy chúng ta sống cho đúng hướng. Những lời mô tả để chúng ta biết về Chúa. Những lời khuyến khích, an ủi khi chúng ta vấp ngã. Những lời gieo niềm hi vọng về tương lai cho chúng ta, khi chúng ta cảm thấy mỏi mệt trong thế giới sa đọa này. Những lời quả quyết rằng chúng ta sẽ được Chúa tha thứ và Ngài sẽ chấp nhận chúng ta. Nó là ngọn đèn soi sáng để giữ chúng ta khỏi vấp ngã trong tội lỗi. Và nó là ánh sáng trên con đường tối tăm. Tôi tin tưởng rằng Kinh Thánh chứa đựng những đáp án cho mọi tình huống khó xử và đáp ứng mọi nhu cầu của chúng ta. Cuốn Kinh Thánh là cái gì nên được ấp ủ, yêu quý và chúng ta nên đọc nó hàng ngày.
By Nancy Canwell
Ngọc Anh phỏng dịch