Đậu bắp và Xoài

Có lẽ tôi đã trở thành một loại người hơi lập dị, dù sao cũng cần cám ơn một phần là do ảnh hưởng của cuốn sách nói về những lợi ích của sự ăn uống những loại thực phẩm sản xuất tại địa phương mình. Những thứ trái cây và rau cỏ trồng theo mùa ở địa phương thường thì được giữ ngoài ruộng trong thời gian lâu hơn để hoa quả được chín mùi (có nghĩa là sẽ tăng phần dinh dưỡng và mùi vị sẽ hấp dẫn hơn) điều này cũng giúp hỗ trợ cho những nông dân địa phương và giảm thiểu bớt thán khí độc hại phát sinh từ sự chuyên chở bằng đường bộ hay đường hàng không.

Tuy nhiên điều khó khăn lớn nhất cho tôi khi ăn uống theo kiểu này là tôi không thể có những món mà mình ưa thích vào bất cứ thời điểm nào mà tôi muốn ăn. Chẳng hạn như những quả táo chín vàng thì không thể kiếm được vào tháng 5 ở vùng tôi sống; xoài thì cũng không thể có vào tháng 12 ở đây; Măng tây cũng chưa vào mùa ở tháng 10 hay rau húng quế thì hoàn toàn không có trong tháng Giêng. Vì thế tôi đã cố học cách dùng lợi thế của mỗi mùa thu hoạch để thích ứng, và thưởng thức trọn vẹn cái hương vị của những nông sản được gieo trồng theo từng khoảng thời gian.

Tuần lễ vừa qua tôi đã cực kỳ say mê khi nhìn thấy những gói đậu bắp đầu mùa xanh mướt bày bán trên kệ ở siêu thị thực phẩm! Tôi có lý do để say mê vì cả gia đình tôi ai cũng yêu thích đậu bắp và đã không được ăn nó từ mấy tháng nay rồi.

Nhưng điểm chính yếu mà tôi thực sự thích thú là sự kết hợp những bài học về chuyện ăn uống kiểu này đem áp dụng vào đời sống tinh thần. Tôi muốn học để được say mê những thứ theo mỗi mùa hơn là đòi hỏi và  đi tìm trong kho lưu trữ hoặc là làm buồn lòng Đức Chúa Trời bằng cách cố tìm cho được vài thứ gì đó không có sẵn cho mình vào cái thời điểm mình đòi hỏi.

Thiếu kiên nhẫn

Tôi tự thấy mình đã thiếu kiên nhẫn trong vai trò mà Thượng đế đã đặt vào cuộc sống của tôi. Tôi đã cố gắng ngọ nguậy muốn thoát ra khỏi cái vòng thiên nhiên được tạo dựng và chặn đầu trước chương trình hành động của Thiên Chúa hay nói đơn giản hơn là tôi đã muốn khước từ tham gia vào một phần của cuộc hành trình do Thượng đế tạo nên mà trong đó có tôi. Đối với tôi nó rất dễ khi mình thèm ăn xoài trong mùa của những loại trái cây khác không phải là xoài. Chuyên thật khôi hài khi tôi nói chuyện về những nông sản theo mùa với những người bạn, họ cũng thừa nhận thường ước ao phải chi họ có măng tây để ăn vào thời điểm không phải là mùa trồng măng tây! Chúng ta đều hiểu rằng cỏ nhà thì không thể luôn xanh tươi hơn cỏ láng giềng nhưng nó lại thường trông giống như vậy.

Tôi nguyện cầu cho mình hiểu được rằng Chúa đã đánh thức tôi, để tôi cảm thấy vui thích, sung sướng hưởng trọn vẹn những thứ của mùa này. Tôi biết nếu làm như vậy thì mình sẽ tiếp nhận được nhiều điều lạ kỳ để học hỏi từ Thượng đế và sẽ phát huy được tài khéo để có thể cảm thông với Chúa. Và chắc chắn tôi đã chẳng nhận ra được gì nếu tôi cứ  tảng lờ đi như không biết.
“Phàm sự gì có thì-tiết, mọi việc dưới trời có kỳ định. Có kỳ ném đá, và có kỳ nhóm đá lại; có kỳ ôm ấp và có kỳ chẳng ôm ấp; có kỳ tìm và có kỳ mất; có kỳ giữ lấy và có kỳ ném bỏ” (Truyền đạo 3:1. 5-6)

By Joelle Yamada
Ngọc-Anh phỏng dịch