Hãy Yêu Thương Nhau

“Ta ban cho các ngươi một điều răn mới, nghĩa là các ngươi phải yêu nhau; như ta đã yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy yêu nhau thể ấy.”  (Giăng 13:34)

“Hãy yêu thương nhau!” Tôi gào to lên với những người bạn của tôi đang đùa cợt, đả kích lẫn nhau xem căn phòng trọ của ai gọn gàng, sạch sẽ hơn. Chúng nó quay sang tôi và mỉm cười, chúng nó đã từng nghe câu nói đó nhiều lần trước đây rồi. Chỉ có mấy hôm nay là tôi chưa lập lại câu đó mà thôi. Tôi phát âm rõ ràng, tôi nói đi nói lại câu đó thường xuyên, tôi không bao giờ quên nhắc nhở các người bạn của tôi là phải “yêu thương lẫn nhau”. Những cuộc đối thoại cứ như thế tiếp diễn trong một thời gian, và có một lần dẫn đến một chủ đề khiến tôi không thấy hứng thú, khi các bạn tôi đề cập đến một nhân vật mà tôi đặc biệt không ưa. Tôi lầm bầm nói nhỏ sự bất mãn với chính mình, nhưng dường như mọi người trong phòng đều đoán được. Bỗng một người trong nhóm bạn cố tình xướng lên nhẹ nhàng “Hãy yêu thương nhau”, câu nói đã làm tôi hoàn toàn sửng sốt. 

Khi Chúa dạy chúng ta phải yêu thương lẫn nhau, có lẽ Ngài cũng đã ban cho chúng ta một cái búa và yêu cầu chúng ta thử đập tan bức tường Vạn Lý Trường Thành. “Đây nè, làm đi”, câu nói nghe rất thờ ơ, như thể đó là một việc dễ dàng nhất trên thế gian. Nhưng thực ra đâu phải thế, chuyện không dễ dàng như vậy. Điều hiển nhiên là để yêu những người mình thích thì dễ, nhưng với những người mà chúng ta không ưa thì sao? Chúng ta có thể dễ dàng yêu họ được không? Những người đã từng gây đau khổ cho chúng ta trong quá khứ, và có thể hiện tại vẫn còn muốn tiếp tục hại ta; dĩ nhiên là ta không thể tìm được một lý do nhỏ nào để có thể yêu họ được. Bây giờ phải cố gắng yêu thương những người này, chuyện xem như vô cùng khó khăn.

Yêu vô điều kiện

Giống như một cái búa, nó có thể không phá nổi một công trình xây dựng kiên cố nhất đã được xây. Chúng ta những con người đầy tội lỗi không thể có tình yêu thương tuyệt hảo như tình yêu của Đức Chúa Trời đã yêu thương chúng ta. Thực ra Chúa không có lý do gì để phải yêu chúng ta, ngoài việc Ngài tự động làm. Chúng ta đã xúc phạm đến Ngài hàng ngày. Khi chúng ta phạm tội, chúng ta quên cả việc cầu xin tha tội, thế mà Ngài vẫn tiếp tục yêu thương chúng ta vô điều kiện. Chúng ta cảm thấy khó chịu khi một người bạn quên nói lời cảm ơn mình khi chúng ta làm một việc gì cho họ; Chúa Giê-Su đã chết thay cho tội lỗi của chúng ta mà Ngài vẫn yêu mến chúng ta, ngay cả khi chúng ta không muốn nói chuyện với Ngài.

Trong sự khoan dung, nhân từ vô bờ bến của Chúa, Ngài không chỉ đơn thuần ban cho chúng ta một cái búa, Ngài nói “Hãy xem ta, Ta sẽ chỉ cho các ngươi”. Có cái thí dụ nào về tình yêu bao la đẹp hơn là yêu thương Ngài? Nhưng tốt hơn hết là chúng ta xem Ngài, hãy nhìn kỹ Ngài, chúng ta sẽ trở nên yêu thích Chúa “Chúng ta ai nấy đều để mặt trần mà nhìn xem vinh hiển Chúa như trong gương, thì hóa nên cũng một ảnh tượng Ngài, từ vinh hiển qua vinh hiển, như bởi Chúa, là Thánh Linh” (2 Cô-Rinh-Tô 3:18). Với Chúa Giê-Su trong tim ta, sự yêu thương người khác trở nên dễ dàng. Với sức mạnh của Ngài trong lòng chúng ta, ngay cả bức tường Vạn Lý Trường Thành vĩ đại cũng có thể bị phá đổ. Tình yêu của Thiên Chúa thì vững mạnh hơn bất cứ công trình nào mà con người đã từng xây dựng, kể luôn cả lòng hận thù, đố kỵ của chúng ta nữa.

Chỉ cần một ít kiên nhẫn cộng thêm nhiều lời cầu nguyện. Chúng ta, tất cả đều có thể yêu thương nhau. 

By Raquel Levy

Ngọc-Anh phỏng dịch