Làm thế nào để hết sợ

Năm ngoái, có một người bạn đã rủ tôi và một số bạn khác đi chơi trò lướt sóng biển. Tiện đường tôi ghé đón thêm đứa con trai lớn 4 tuổi của mình cùng đi, tôi đưa con tôi ra xa bờ rồi đặt nó vào vị trí phía sau ngọn sóng để cho nó có thể phóng cao lên được dễ dàng – nhưng có lẽ vì sợ bị chết đuối nên nó đã không dám rời khỏi đôi bàn tay của tôi. Dù tôi đã cố gắng hết sức thuyết phục nó rằng trò chơi thật là vui thú biết bao, nhưng hoàn toàn vô vọng. Nó cứ ôm chặt vào người tôi và còn gào thét một cách thảm thương nữa.

Y như thằng con của tôi, có nhiều người cũng sợ một sự gì đó trong đời. Một bài báo viết về sự sợ hãi của một cô sinh viên người Anh đã khiến tôi chú ý. Theo tờ báo UK Mirror, cô Hannah Matthews bị chứng bệnh hoang tưởng – cô sợ hãi cả những cái cúc áo. Matthews có cảm giác hoảng loạn như bị ai đó tấn công khi cô gần những cái cúc và vì thế nên cô ta chỉ có thể mặc áo có dây kéo mà thôi.

Cô Matthews nói với tòa báo UK Mirror: “Tôi biết đó là sự phi lý, một cái cúc áo thì không thể nào làm hại tôi được. Nhưng tự nhiên có điều gì đó liên quan đến hình bóng ma quỷ mỗi khi tôi sờ vào nó”. Sau này cũng tờ báo đó đã có bài viết về ông Steve Jobs, chủ tịch hội đồng quản trị hãng Apple Computer, ông này có cùng chung nỗi sợ hãi những cái cúc áo tương tự như cô Mathews, đó là lý do mà ông chỉ thích mặc áo cổ trái tim mà thôi.

Bạn có ôm trong lòng một nỗi sợ nào không? Có người sợ con nhện, người sợ sự trừng phạt của Chúa, kẻ lại sợ nước, trong khi người khác lại sợ một sự cam kết với ai đó... Hiện nay tôi thấy có cả một trang mạng internet kê khai ra những sự sợ hãi bất thường của con người.

Giới lệnh nghiêm khắc

Giống như một đứa trẻ, tôi thì sợ sự trở lại của Chúa như trong sách Khải Huyền 1:7 và 22:12 “Kìa, Ngài đến giữa những đám mây, mọi mắt sẽ trong thấy, cả đến những kẻ đã đâm Ngài cùng trông thấy; hết thảy các chi họ trong thế gian sẽ than khóc vì cớ Ngài. Quả thật vậy. A-men!” Và. “Nầy, ta đến mau chóng, và đem phần thưởng theo với ta, để trả cho mỗi người tùy theo công việc họ làm”. Tôi hình dung ra Chúa, vị nguyên soái nghiêm nghị, trở lại để trừng phạt những kẻ đã không tuân thủ những giới lệnh khắt khe của Ngài.

Khi tôi trưởng thành và nghiên cứu Kinh Thánh nhiều hơn, tôi tìm thấy hình ảnh Chúa Giê-Su, qua Đức Thánh Linh, đến gõ cửa, thôi thúc tâm hồn tôi. Đây là cách mà Ngài đã thay đổi cuộc đời tôi! Chúa nói: “Nầy, ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng ta mà mở cửa cho, thì ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người, và người với ta.” (Khải Huyền 3:20). Chúa Giê-Su cũng hứa nếu tôi giao trọn cuộc đời mình cho Ngài thì Ngài sẽ xóa sạch tội lỗi trong quá khứ của tôi“ …là Đấng Đức Chúa Trời đã lập làm của lễ chuộc tội, bởi đức tin trong huyết Đấng ấy. Ngài đã bày tỏ sự công bình mình như vậy, vì đã bỏ qua các tội phạm trước kia” (Rô-Ma 3:25) và “Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài” (Giăng 1:12). Tôi cũng học được rằng món quà miễn phí này cho phép tôi đứng trước mặt Đức Chúa Trời không một chút sợ sệt vì Chúa là Đấng Yêu Thương nhân từ, chứ không phải là hình ảnh khe khắt như tôi từng nghĩ trước đây. “… Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi Phi-líp, ta ở cùng các ngươi đã lâu thay, mà ngươi chưa biết ta! Ai đã thấy ta, tức là đã thấy Cha. Sao ngươi lại nói rằng: Xin chỉ Cha cho chúng tôi?” (Giăng 14:9)

Cậu con trai 4 tuổi của tôi đã cảm thấy an toàn và thoải mái khi đeo sát tôi trong lúc nó vẫn sợ những kẻ lướt sóng. Nói cách khác, tôi có thể an tâm đeo sát Chúa mà không lo sợ gì vì bản chất của Ngài là cứu rỗi loài người. Tôi đã thành tâm xưng tội mình và Chúa đã cất tội lỗi của tôi đi “Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác.” (1 Giăng 1:9) và “Qua ngày sau, Giăng thấy Đức Chúa Jêsus đến cùng mình, thì nói rằng: Kìa, Chiên con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi thế gian đi.” (Giăng 1:29).

By Daniel LaFlair

Ngọc-Anh phỏng dịch