Những đôi vớ cũ

Tôi không biết đối với bạn thì thế nào, nhưng với tôi thì thật khó để loại bỏ đi những đôi vớ cũ. Dù chỉ đã sờn, gót đã lủng, trông chúng lại xấu xí nhưng tôi vẫn không nỡ lòng nào vất chúng vào sọt rác. Ý tôi muốn nói là những đôi vớ cũ này đã cùng tôi đi suốt những hành trình dài và chúng theo tôi qua biết bao ngày tháng, từ thuở mới được mua về còn dày, rồi chúng mỏng dần và cũ rách. Chúng luôn ở cùng bên tôi qua suốt hàng trăm dặm đường, trong những kỳ nghỉ hè xa xôi, chúng luôn bảo vệ và giữ cho đôi chân tôi ấm áp và thoải mái … Ngoại trừ một đôi lần chúng chơi trò trốn tìm với tôi, chứ ngoài ra là chúng luôn nằm trong một góc tủ sẵn sàng mỗi khi tôi cần đến. 

Những đôi vớ cũ bẩn đó đã luôn nhắc nhở tôi đến hình ảnh của Chúa. Không cần biết ta già yếu, xấu xa dường nào theo thời gian, nhưng tình yêu của Ngài đối với ta không bao giờ phai nhạt. Bất chấp có bao nhiêu lỗ thủng trong trái tim ta, những xấu xa, bờ cạnh bụi bẩn cáu ghét trong linh hồn ta, những sợi chỉ sờn của xúc cảm trong lòng ta. Ngài cũng chẳng bao giờ bước đến bên thùng rác để quẳng chúng ta vào đó và tìm thứ khác tươi mới hơn. Thay vào đó, Ngài vẫn tiếp tục yêu thương ta nhiều hơn, cho dù tội lỗi và tuổi đời có cướp mất trái tim bị hư hỏng của ta.

Nguồn an ủi

Trong Kinh Thánh Chúa đã hứa là sẽ không bao giờ bỏ loài người dù là chúng ta hư hỏng, Ngài sẽ làm sạch chúng ta. Chúa nói rằng rồi sẽ có một ngày, những tấm lòng hư nát, những tàn phá, rác rưới dơ bẩn của tội lỗi sẽ được tẩy sạch, và lòng ta sẽ lại được trắng như bông tuyết. Chúa sẽ ném đi tội lỗi của chúng ta như thể chúng chưa từng bao giờ xảy ra. Ngài sẽ phủi sạch bụi cho từng người chúng ta, xem chúng ta như những viên ngọc qúi. Ngài kéo ta lên từ đất bùn, làm sạch và xoa dịu những trái tim tan vỡ của chúng ta rồi đưa ta đến một thế giới mới không còn bóng tối âm u của tội ác và của sự hủy diệt. 

Giờ đây, tôi biết rằng những đôi vớ cũ của tôi rồi sẽ rách tươm và tôi sẽ phải mua đôi mới để thay thế, đó là xu hướng chung của con người sống trong thời đại này. Nhưng thật là một nguồn an ủi lớn lao khi biết rằng ngoài thế giới này, ta còn có một nơi chốn khác, một nơi chốn đầy an bình, một nơi mà chúng ta có thể hít thở thoải mái trong ánh hào quang rực rỡ.

Như những vết sẹo trên lòng bàn tay Chúa, chúng ta sẽ luôn nhớ rằng mình đến từ đâu, để ta sẽ cảm thấy biết ơn cái giá trị nơi chúng ta đến.

“Đức Giê-hô-va phán: Bây giờ hãy đến, cho chúng ta biện luận cùng nhau. Dầu tội các ngươi như hồng điều, sẽ trở nên trắng như tuyết; dầu đỏ như son, sẽ trở nên trắng như lông chiên.” (Ê-Sai 1:18).

By Benjamin DuBose

Ngọc-Anh phỏng dịch